Xót lòng cảnh 3 đứa trẻ thơ gào khóc vì đột ngột mất mẹ
Ba đứa trẻ nheo nhóc cứ quấn lấy nhau, đứa đòi ăn, đứa khóc, đứa đòi tìm mẹ khiến anh Trần Văn Nhâm (38 tuổi) chẳng biết xoay xở thế nào. Từ lúc người vợ anh đột ngột ra đi, 3 đứa trẻ bơ vơ trong cảnh thiếu thốn đủ bề, tương lai mù mịt.
Mới vừa 28 tuổi, 10 năm tròn tuổi Đảng sau một cơn đau đột ngột vì bị mèo dại cắn chị Phan Thị Hoài Thương trú ở xóm Đá Nhảy, thôn Tiền Phong, xã Thanh Trạch, huyện Bố Trạch ( Quảng Bình) đã mãi mãi ra đi khiến người thân họ hàng, làng xóm ai cũng bàng hoàng chua xót.
3 đứa trẻ còn quá nhỏ để hiểu được hoàn cảnh khó khăn mà chúng phải đối diện khi không còn mẹ. |
Vội gạt những giọt nước mắt lăn dài trên gò má, anh Nhâm loay hoay tìm hộp sữa, gói bánh trao vội cho các con. Rồi tất tả quay xuống bếp pha loãng bịch cháo gói ăn liền sẵn để trong nhà lần lượt cho các con ăn một cách ngon lành. Vừa thổi vừa ăn, mấy đứa con ngồi thỏ thẻ : “ Mẹ con không có ở nhà chứ không thì mẹ nấu cho con ăn, mẹ mua sữa cho mấy đứa con uống. Mẹ đi rồi mau về với con. Con nhớ mẹ lắm rồi...”. Tiếp chúng tôi trong ngôi nhà ông bà ngoại xập xệ nghi ngút khói hương ở thôn Tân Tiến, xã Quảng Tân ( Ba Đồn) anh Nhâm thều thào đau xót: “ Năm 2012 anh và chị Hoài Thương nên duyên vợ chồng. Sống với nhau 8 năm sinh được 3 người con. Cháu đầu là Trần Nhật Huy (7 tuổi), Trần Thị Bảo Ngọc (5 tuổi) và đứa út Trần Việt Hoàng (2 tuổi).
4 ông cháu ngồi thẩn thờ trước di ảnh người mẹ của mình vừa mất |
Vợ chồng kinh tế khó khăn, con thơ dại nên vợ chồng gửi gắp 2 đứa lớn về ở nhờ ông bà ngoại chăm sóc nuôi nấng”.Thấy người lạ đến hỏi chuyện về mẹ, đứa nào cũng tranh nhau kể về phần mẹ nhiều hơn. Nhìn thấy những đứa con nhỏ dại chưa hiểu chuyển gì đang xảy ra, lòng anh như thắt quặn chỉ biết gục đầu trước bàn thờ của người vợ xấu số rồi bật khóc: “ Sao em nỡ vội bỏ chồng, bỏ các con mà đi sớm vậy hả em. Giờ mình anh làm sao mà sống nổi...” Nghe tiếng anh gào khóc, mấy đứa nhỏ cũng khóc theo. Ngồi gần đấy bà con lối xóm ai cũng nước mắt giàn giụa, tiếng khóc của con nhỏ lạc dần vào theo làn hương khói tang thương bao trùm lên cả xóm nhỏ vùng quê.
Cháu Việt Hoàng còn nhỏ chưa hiểu chuyện, cứ đòi bế ra đầu ngõ tìm mẹ càng bồi thêm nổi đau xé vào tim gan những người ở lại. |
Nhà nghèo đông con cái, dù cuộc sống gặp rất nhiều khó khăn nhưng vợ chồng anh Nhâm vẫn cố gắng làm lụng , chạy lo từng bữa cơm lẫn học hành cho các con được đủ đầy. Anh Nhâm làm nghề cạo mủ thông cho Lâm trường nên thu nhập rất bấp bênh. Cách đây 3 năm, vào năm 2017 vì thương hoàn cảnh vợ chồng nên chi nhánh Lâm trường Rừng thông Bố Trạch cho vợ chồng anh mượn tạm mảnh đất. Khó khăn là vậy nhưng vợ chồng cũng bàn bạc nhau vay vốn thêm Ngân hàng 300 triệu đồng cố dựng xây ngôi nhà để có chỗ che mưa che nắng. Tất cả mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng lương công nhân ít ỏi của anh với thu nhập 4 triệu đồng/ tháng. Những tưởng cuộc sống cứ thế trôi đi, vợ chồng dắt díu nhau sống qua ngày. Ai ngờ điều không may ập đến khiến hạnh phúc gia đình anh tan vỡ. Chỉ sau 5 ngày phát bệnh bất ngờ chị T. đột ngột ra đi để lại 3 đứa con thơ dại gào khóc tìm mẹ. Vợ mất, nợ nần, con nhỏ dại giờ đây khó khăn lại đè nặng thêm trên đôi vai gầy của anh trong khi kinh tế gia đình đã khánh kiệt.
Ông Phan Văn Tình ( 51 tuổi) đau đớn trước cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh |
Chị Phan Thị Xuân (con cô ruột) rưng rưng nước mắt kể lại: “ Cách đây 3 tháng, T. bị một con mèo hoang ở nhà hàng xóm cắn phải vào ngón tay. Nhà nghèo, lúc đó nó nói được mấy đồng bạc lẽ lại nghĩ chủ quan nên không đi tiêm phòng mà tìm thầy lang bốc thuốc uống. Mới đây về chăm bà nội nằm ốm ở bệnh viện, nó kêu trong người mệt mỏi, chán ăn. Cách đây 4 ngày nó trổ bệnh phát dại, cả nhà hốt hoảng đưa nó đi bệnh viện cứu chữa nhưng đã không còn kịp nữa.Nó chết oan uổng lắm. Chở thi thể em nó về mà 3 đứa con nhỏ nhào ra đòi mẹ, đòi kẹo. Đau lòng lắm em ơi”. Từ ngày đứa con gái đột ngột mất, ông bà ngoại thất thần không ăn không ngủ. Thương con thương cháu ông Phan Văn Tình (51 tuổi) xúc động nghẹn ngào nói: “ Ông bà tui sinh được 2 người con. T là đứa con gái đầu. Nhà nghèo, sinh con đông, hai bên nội ngoại chẳng khá giả gì nên vợ chồng nó vất vả lắm. Từ ngày nó trỗ bệnh mất tui như ngất xỉu. Bà ngoại thì sức khỏe yếu mấy ngày liền khóc con nên giờ đã kiệt sức chẳng chịu ăn uống. Cháu còn quá nhỏ cứ đòi bế đi tìm mẹ về cho bằng được. Mấy ngày trước T.nó về chơi bảo ít hôm về gửi con cho ông bà ngoại chăm sóc để đi làm thuê kiếm thêm đồng trả nợ nần. Chứ ai ngờ đâu nó gửi con cho tui cả đời mà bỏ đi như thế này chứ...!” Ông miệng nói thổn thức mắt vừa nhìn vào di ảnh xa xăm, mờ dần của cô con gái đặt trên bàn thờ mà chưa hết nỗi bàng hoàng hụt hẫng vì mất con.
Kể từ ngày người vợ mất đi, cuộc sống gia đình anh Nhâm như rơi vào bế tắc khi trong từng bữa cơm không còn được đủ đầy như trước nữa. Ngồi lặng lẽ một góc giường bên cạnh mấy đứa nhỏ, anh Nhâm nước mắt chực trào: “ Vợ anh mất tức tưởi quá. Trước đây một mình vợ tất bật lo toan, hai vợ chồng tự bảo nhau phải cố gắng làm lụng để lo cho các con quyết không để các con mình thiếu ăn thiếu chữ. Vậy mà lời hứa của vợ chồng chưa kịp hoàn thành vợ anh đã vội bỏ đi mất rồi... Nhà ở xa, anh rồi cũng phải gửi con để vào đi làm kịp kiếm tiền để có đồng trả nợ, đồng để nuôi con nên đành đưa vợ về nhà ngoại an táng. Sinh ra nhà ngoại chết cũng về nhà ngoại”. Nói đến đây, cổ anh khàn xuống, ứ nghẹn không thốt nên lời. Vợ mất, anh lóng ngóng vụng về từng bữa cơm ,muỗng cháo cho các con dỗ dành ôm ấp các con trong từng giấc ngủ. Mỗi lúc đêm xuống lòng anh như thắt lại, mọi thứ với anh dường như sụp đổ hoàn toàn. “Anh chỉ mong có đủ tiền mua cơm gạo, mắm muối cho các con được ăn no bụng. Còn chuyện học hành, tương lai rồi sẽ ra sao thì anh chưa dám nghĩ tới...”. Ngồi bên cạnh bố trên chiếc giường tre ọp ẹp, mấy đứa nhỏ cứ quấn lấy nhau. Chốc chốc chúng lại hướng mắt nhìn về phía bàn thờ đặt di ảnh cúng cơm cho mẹ. Bởi chúng còn quá nhỏ để hiểu những mất mát đau thương, còn quá nhỏ để đối mặt với sự xa cách với cuộc sống muôn vàn khó khăn ở phía trước. Có lẽ hơn ai hết, anh Nhâm biết rằng, chuỗi ngày phía trước mà bố con anh sẽ phải chịu đựng sự thiếu thốn đủ bề bởi một mình anh thì không thể nào xoay xở hết sinh hoạt phí hằng ngày chứ chưa kể đến chuyện lo ăn học cho những đứa con của mình.
Hiện gia cảnh của gia đình anh Nhâm rất cần sự sẽ chia, hỗ trợ của Quý bạn đọc gần xa, các Mạnh thường quân, các cơ quan Đoàn thể có thể giúp đỡ để những đứa trẻ nhà anh Nhâm không còn phải thiếu ăn, đói mặc và được học hành đến nơi đến chốn sau khi mất đi người thân yêu nhất của cuộc đời.
Mọi sự đóng góp xin được gửi về theo địa chỉ:
- Ông bà Phan Văn Tình trú ở thôn Tân Tiến, xã Quảng Tân, TX Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình. Sđt : 0337194261
- Anh : Trần Văn Nhâm trú ở xóm Đá Nhảy, thôn Tiền Phong, xã Thanh Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình.
STK: 5321000077341, Ngân hàng Đầu tư & Phát triển Việt Nam BIDV chi nhánh bắc Quảng Bình. SĐT : 0941372287
Thanh Hùng