Lời kêu gọi của Hồ Chủ tịch trong ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7
Tháng 6/1947, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ thị chọn một ngày trong năm làm “Ngày Thương binh Liệt sĩ” để nhân dân ta có dịp tỏ lòng hiếu nghĩa, biết ơn đối với Thương binh, gia đình Liệt sĩ và những người có công với đất nước.
Chủ tịch Hồ Chí Minh rất quan tâm đến những người đã có công với cách mạng và đặc biệt là những người đã hy sinh vì sự nghiệp chung của Dân tộc.
Tháng 6/1947, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ thị chọn một ngày trong năm làm “Ngày Thương Binh, Liệt Sĩ” để nhân dân ta có dịp tỏ lòng hiếu nghĩa, biết ơn đối với Thương Binh, gia đình Liệt Sĩ và những người có công với đất nước. Thực hiện chỉ thị của Người, hội nghị trù bị gồm đại biểu các cơ quan, các ngành ở Trung ương, khối và tỉnh họp ở xã Phú Minh (Đại Từ, Thái Nguyên) bàn bạc, nhất trí, đề nghị lấy ngày 27/07/1947 làm “Ngày Thương binh Liệt sĩ” trong cả nước.
Nhân ngày Thương binh Liệt sĩ, Báo điện tử Tầm nhìn xin giới thiệu để bạn đọc tham khảo một lời hiệu triệu được phòng thông tin Điếm He (Thái Nguyên) in thạch trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp (không ghi rõ thời gian). Bản gốc hiện được lưu giữ tại Viện Bảo Tàng Cách Mạng Việt Nam. Bài viết này được đăng trên tờ “Quân du kích” số 5 ngày 15/7/1948. Người giới thiệu: Ngô Thị Ba - Viện Bảo tàng Cách Mạng Việt Nam.
“Cùng toàn thể đồng bào!
Anh em Thương Binh và gia đình Tử Sĩ!
Khi nạn ngoại xâm ào ạt đến, nó đến như một trận lụt to. Nó đe dọa tràn ngập cả non song Tổ quốc. Nó đe dọa cuốn trôi cả tính mệnh, tài sản, chìm đắm cả bố mẹ, vợ con của dân ta.
Trước cơn nguy hiểm ấy, số đông thanh niên yêu quý của nước ta đã dũng cảm xông ra trước mặt trận. Họ quyết đem xương máu của họ đắp thành một bức tường đồng, một con đê vững để ngăn cản nạn ngoại xâm tràn ngập Tổ quốc, làm hại đồng bào.
Họ quyết hy sinh tính mệnh họ, để giữ gìn tính mệnh của đồng bào.
Họ quyết hy sinh gia đình và tài sản họ, để bảo vệ gia đình và tài sản của đồng bào.
Họ quyết liều chết chống địch để cho Tổ quốc, đồng bào sống.
Họ là những chiến sỹ anh dũng của ta.
Trong đó có người đã bỏ một phần thân thể ở trước mặt trận. Có người đã bỏ mình ở chiến trường , đó là Thương Binh, đó là Tử Sĩ.
Cách mấy ngày trước, họ là những thanh niên lành mạnh, vui vẻ, oanh liệt, trải qua những ngày ăn gió, nằm sương, những trận mưa bom, bão đạn, họ bị tay què, chân cụt, họ hóa ra Thương Binh.
Họ đã hy sinh cho ai?
Cách mấy ngày trước, bố me, vợ con họ đang nhận được tin tức, đang mong chờ đến ngày kháng chiến thắng lợi, độc lập thành công, họ sẽ trở lại quê hương, một nhà đoàn tụ.
Ngày nay, bố mẹ họ đã mất một người con yêu quý, vợ thơ trở nên bà góa, con dại trở nên mồ côi. Trên bàn thờ gia đình thêm một di hài Tử Sĩ.
Họ đã hy sinh cho ai?
Thương Binh và Tử Sĩ đã hy sinh cho Tổ quốc, đã hy sinh cho đồng bào.
Để báo đáp công ơn đó, Chính Phủ đang tìm mọi cách để giúp đỡ anh em Thương Binh và gia đình Tử Sĩ.
Tôi cũng rất mong đồng bào sẵn lòng giúp đỡ họ về vật chất và về tinh thần.
Từ trước đồng bào đã giúp đỡ nhiều. Những tay chân tàn phế của Thương Binh sẽ không mọc lại được và những Tử Sĩ không thể tái sinh mà lòng bác ái của đồng bào cũng không có hạn.
Vì vậy Tôi mong và chắc rằng: đồng bào trước đã giúp đỡ, sau này sẽ sẵn sàng giúp đỡ mãi. Nhân dịp này, tôi xin thay mặt anh em Thương Binh và gia đình Tử Sĩ cảm ơn đồng bào.
Tôi cũng thay mặt Chính Phủ gửi lời thân ái an ủi anh em Thương Binh và gia đình Tử Sĩ và hứa rằng Chính Phủ luôn luôn tìm cách săn sóc các bạn.
Chúc các bạn được bình yên,
Chào thân ái và quyết thắng!
Hồ Chí Minh"
Quang Thành