Đám cưới kỳ lạ
La Húc Cương rất hận Tả Lệ Hoa, muốn làm cho cô phải xấu hổ, nhục nhã. Mềm không được thì phải rắn. Đ
Nguyên nhân là La Húc Cương theo đuổi Tả Lệ Hoa đã mấy tháng nay nhưng lòng cô không một chút rung động. Tặng hoa cô không nhận, mời mọc thì cô từ chối khéo không đi khiến La Húc Cương cảm thấy rất mất thể diện. La Húc Cương là chủ của một công ty, vốn liếng tới vài triệu tệ, Tả Lệ Hoa chỉ là một nhân viên của La Húc Cương.
Để trút hận, La Húc Cương không những bắt đầu gây khó cho Tả Lệ Hoa trong công việc, dù có hay không có việc gì anh ta đều tìm cơ hội để “giáo huấn” cô, nhưng Tả Lệ Hoa luôn biết nhẫn nhịn để hoàn thành tốt công việc của mình. La Húc Cương biết, hoàn cảnh gia đình Tả Lệ Hoa rất khó khăn: mẹ lâm bệnh nặng phải uống thuốc quanh năm, em trai đang học đại học, mọi việc trong nhà đều do một tay cô chèo chống.
La Húc Cương không ngờ được, cơ hội để “trừng phạt” Tả Lệ Hoa lại đến rất sớm như vậy. Hôm ấy, Tả Lệ Hoa vào phòng làm việc của La Húc Cương, nói rằng mẹ cô đang phải cấp cứu trong bệnh viện, chuẩn bị làm phẫu thuật và khẩn khoản hỏi vay 10 vạn tệ. La Húc Cương cười đáp: “Cho cô vay tiền thì đơn giản thôi, nhưng tôi có một điều kiện kèm theo…”. Tả Lệ Hoa vội đáp: “Điều kiện gì cũng được, trừ việc phải lấy anh là không thể.”. La Húc Cương lắc đầu nói: “Không phải là điều kiện ấy. Tôi cũng biết là cô không chấp nhận tôi nên tôi không ép cô, mà giả sử cô có miễn cưỡng đồng ý thì tôi cũng không vui. Thế này nhé, để cô thử nghĩ xem.”
La Húc Cương cứ đi đi, lại lại mãi trong phòng khiến Tả Lệ Hoa nhấp nhổm bất an, không biết La Húc Cương sẽ đưa ra điều kiện gì để làm khó cho mình. Cô nghĩ, chỉ cần việc đó không vi phạm pháp luật là cô sẽ sẵn sàng đáp ứng và để cứu mẹ, cô sẵn sàng hy sinh, không tính toán.
La Húc Cương đi tới cửa sổ, nhìn ra ngoài rồi đột nhiên cất tiếng cười, gọi: “Cô lại đây!”. Tả Lệ Hoa đi tới bên cửa sổ, La Húc Cương chỉ một người ăn xin đang đứng dưới đường: “Điều kiện của tôi là: cô sẽ phải lấy người ăn xin kia.”. Tả Lệ Hoa sững người, kinh ngạc nhìn La Húc Cương. Anh ta đắc ý nói: “Sao nào? Chẳng phải là cô đang cần tiền cứu mẹ sao? Chỉ cần cô đồng ý lấy người ăn xin kia, tôi sẽ cho cô 10 vạn đồng, không cần cô phải trả lại.”. Tả Lệ Hoa cắn răng, đáp: “Được, tôi đồng ý!”. La Húc Cương cười ha hả, nghĩ rằng Tả Lệ Hoa chấp nhận làm vợ người ăn xin, không những sẽ không có hạnh phúc mà còn lưu tiếng để đời, mua cười cho thiên hạ.
La Húc Cương giao 10 vạn tệ cho Tả Lệ Hoa, cho cô nghỉ phép rồi hai người cùng rời khỏi phòng làm việc.
La Húc Cương đến chỗ người ăn xin trên phố, nói: “Tôi đã tìm cho anh một cô vợ.”. Lúc đầu, người ăn xin nhất quyết không đồng ý. La Húc Cương nói: “Người anh em yên tâm đi, tôi không hại anh đâu, rồi anh sẽ thấy, anh sẽ có người vợ đẹp. Còn nữa, nếu anh đồng ý lấy cô ấy, tôi hứa sẽ tặng anh 10 vạn tệ.”, nói xong, La Húc Cương lấy ra tấm ảnh của Tả Lệ Hoa, đưa cho người ăn xin: “Đây, anh xem đi, là một cô gái đẹp, phải không?”. Người ăn xin nhìn kỹ rồi gật gật đầu: “Đúng là một cô gái đẹp. Nhưng tại sao ông lại gả cô ấy cho tôi?”. La Húc Cương nói thật với người ăn xin, rằng anh ta cần trừng phạt và hành hạ cô gái đó, rồi anh ta hỏi: “Để cho anh lấy được một người đẹp, còn cho anh 10 vạn đồng nữa, vụ trao đổi này của chúng ta không tệ chứ?”Người ăn xin gật đầu: “Không tệ, không tệ tý nào, tôi đồng ý!”. La Húc Cương mãn nguyện, vỗ vai người ăn xin: “Thế là tốt rồi!”
Nửa tháng sau, Tả Lệ Hoa trở lại công ty làm việc, La Húc Cương lập tức gọi cô lên, nói đã sắp xếp một lễ cưới rất trang trọng tại nhà hàng “Đông Phương Đại tửu lầu” cho cô và người ăn xin, bảo cô hãy khẩn trương chuẩn bị.
Ba hôm sau, lễ cưới của Tả Lệ Hoa và người ăn xin được cử hành tại “Đông Phương Đại tửu lầu”. Đến dự lễ cưới, ngoài bạn bè của Tả Lệ Hoa và người ăn xin ra, còn có đông đảo đồng nghiệp cùng công ty. Sau khi mọi người vào bàn tiệc, La Húc Cương cho mở một đoạn video quay lại cảnh người ăn mày ngoài đường phố thì tất cả cùng “ồ” lên khi nhận ra người ăn xin trên màn hình chính là chú rể Trương Kiến Quốc rồi bắt đầu ồn ào bàn tán.
Thấy không khí trong phòng cưới đã bắt đầu nóng lên, La Húc Cương tiến lên, cầm micro, lớn tiếng nói: “Thưa các vị, tôi biết rằng các vị đều cảm thấy rất bất ngờ khi thấy chú rể đã từng là một kẻ ăn xin. Thưc ra, đối với cuộc hôn nhân này, tôi cũng thấy rất kinh ngạc vì một cô gái đẹp lại lấy một kẻ ăn xin, đó là một điều lạ lùng hiếm thấy trong thiên hạ. Nhưng vì người đẹp Tả Lệ Hoa của chúng ta đã không do dự, tình nguyện cam lòng làm vợ một kẻ ăn xin thì đương nhiên, tôi cũng vui lòng tác thành cho họ, chúc cho họ hạnh phúc bên nhau đến đầu bạc, răng long.”Nói xong, La Húc Cương bật cười ha hả.
Lúc này, Tả Lệ Hoa tiến ra, cầm micro, lên tiếng: “Thưa các vị! Tôi xin nói rõ ngay là, chú rể Trương Kiến Quốc thật sự không phải là một người ăn xin, mà anh ấy là bạn trai của tôi. Mẹ tôi bị bệnh nặng, phải phẫu thuật nên cần rất nhiều tiền. Không có cách nào nên Trương Kiến Quốc phải giả dạng kẻ ăn xin, hy vọng thu hút được sự quan tâm hỗ trợ, quyên góp của cộng đồng. Không ngờ, tổng giám đốc La muốn tôi phải lấy anh ấy, nói chỉ cần tôi đồng ý lấy người ăn xin thì sẽ cho tôi 10 vạn tệ. Sau đó, tổng giám đốc La lại đi gặp Trương Kiến Quốc, thuyết phục “người ăn xin” ấy lấy tôi thì sẽ cho anh ấy 10 vạn tệ. Như vậy thưa các vị, tổng giám đốc La Húc Cương đã khảng khái giúp cho chúng tôi 20 vạn tệ. Xin cảm tạ tổng giám đốc La rất nhiều…”
Nghe rõ sự việc, đầu óc La Húc Cương bỗng quay cuồng rồi “bùng” một tiếng, anh ta ngã lăn quay ra sàn.
Trần Dân Phong (dịch)