Còn mãi khí phách anh hùng liệt sỹ Lê Đình Chinh
Từ giữa năm 1978, tình hình cứ nóng dần, bắt đầu âm ỉ tin thất thiệt, sau là người Hoa rùng rùng từng đoàn lỉnh kỉnh rồng rắn kéo nhau lên biên giới. Ở Lạng Sơn, trẻ già lớn bé nằm la liệt từ Đồng Đăng lên cửa khẩu Hữu Nghị.
|
Khi đã đông nghẹt người chờ ở cửa khẩu làm thủ tục hồi hương. Ngày 12-7-1978, phía Trung Quốc bất ngờ đóng cửa biên giới, khiến cho hơn 4.000 người Việt gốc Hoa bị kích động rời Việt Nam về Trung Quốc bị ứ đọng ở cửa khẩu Hữu Nghị. Thế là đi cũng dở, ở cũng không xong. Lương thực cạn dần, nhà thì đã bán, biết đi đâu về đâu đành nằm chờ.
Cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 12 (Đoàn Thanh Xuyên) Công an nhân dân vũ trang (nay là BĐBP) phải căng mình ra động viên, hướng dẫn bà con ổn định tư tưởng. Nhưng có những kẻ cố ý len lỏi vào kích động bà con gây rối chỗ này cà khịa với bộ đội biên phòng, chỗ kia chửi bới, ném đá vào cán bộ làm tình hình đã lộn xộn càng thêm căng thẳng.
Họ dựng lều bạt trú tạm cả ở trong các khu vực cấm, gây ảnh hưởng đến an ninh trật tự. Trước tình trạng này, tỉnh Cao Lạng lập kế hoạch giải tỏa toàn bộ số người này khỏi cửa khẩu. Lực lượng Công an nhân dân vũ trang phối hợp với các lực lượng khác ở địa phương vạch kế hoạch thực hiện.
Ngày 25-8-1978, đoàn liên ngành của tỉnh Cao Lạng, với nòng cốt là Hội Phụ nữ tỉnh đến Pù Tèo Hào, ở khu vực giáp biên, động viên bà con người Việt gốc Hoa trở về nơi ở cũ làm ăn sinh sống. Để bảo đảm an toàn cho đoàn cán bộ liên ngành, Bộ đội biên phòng huy động khoảng 50 cán bộ, chiến sĩ thuộc Đồn Hữu Nghị và Đại đội 6, Trung đoàn 12 tăng cường đến tại Km số 0. Đoàn đang thăm hỏi, động viên đồng bào thì bọn côn đồ với sự chi viện của lực lượng chức năng từ bên kia biên giới tràn sang, xông vào hành hung cán bộ ta.
Lê Đình Chinh, lúc đó mới 19 tuổi, từng tham gia chiến đấu chống quân Pôn Pốt ở biên giới Tây Nam, mới được điều về tỉnh Cao Lạng làm nhiệm vụ, đã cùng đồng đội ngăn cản bọn côn đồ, bảo vệ đồng bào cùng cán bộ đoàn công tác. Một mình Chinh chống trả nhiều tên côn đồ, cứu thoát một cán bộ phụ nữ đang bị bọn chúng hành hung.
“Lúc đó, chiến sỹ Tuyến bị Công an Trung Quốc vây đánh đã kêu to: “Anh Chinh ơi, cứu em với!”. Nghe tiếng kêu cứu, Chinh liền xông vào, quật ngã một số tên, giải vây cho Tuyến. Ngay sau đó, anh bị một tên ném đá vào giữa mặt. Mặc cho máu chảy đầm đìa, anh vẫn xông lên “tả xung hữu đột” cứu mọi người. Do vết thương quá nặng Lê Đình Chinh dũng cảm hy sinh, lúc 10 giờ, ngày 25-8-1978, trên đồi Cốc Nhung”.
Tượng bán thân anh hùng liệt sỹ tại Bảo tàng Bộ đội biên phòng |
Trước tinh thần đấu tranh anh dũng quên mình của Lê Đình Chinh và đồng đội, bọn côn đồ phải xô nhau tháo chạy. Ngay sau đó, cán bộ, chiến sỹ bộ đội biên phòng phối hợp với lực lượng công binh dùng những vật liệu đã chuẩn bị sẵn như dây thép gai, gạch đá, rào chặt biên giới.
Lê Đình Chinh là liệt sỹ đầu tiên trên mặt trận biên giới phía bắc. Và sau đó Chủ tịch nước đã truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho anh, Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh đã phát động tuổi trẻ cả nước học tập tấm gương hy sinh dũng cảm vì Tổ quốc của anh hùng liệt sĩ Lê Đình Chinh. Tấm gương dũng cảm của Lê Đình Chinh đã thôi thúc cán bộ, chiến sỹ bộ đội ta lập công trong cuộc chiến 17/2 năm 1979.
HPT